Cơn ngứa da có thể là triệu chứng của nhiều tình trạng khác nhau, từ dị ứng nhẹ đến bệnh mãn tính nghiêm trọng. Trong nhiều trường hợp, việc xác định nguyên nhân chính xác của cơn ngứa là một quá trình phức tạp và tốn thời gian.
Dưới đây là hai ví dụ lâm sàng minh họa cho thách thức trong việc tìm kiếm nguyên nhân của cơn ngứa:
Ví dụ lâm sàng 1:
Một bệnh nhân nữ đã trải qua cơn ngứa dữ dội kéo dài 2,5 năm. Cơn ngứa ban đầu xuất hiện trên ngón chân, một vị trí bất thường, sau đó lan rộng ra bàn chân và tay. Da trở nên khô và bong tróc. Bệnh nhân đã được sáu bác sĩ da liễu điều trị nhưng không có kết quả. Các phương pháp điều trị khác nhau đã được thử nghiệm, bao gồm cả các liệu pháp y học cổ truyền, nhưng đều không hiệu quả.
Sau khi bị nhiễm trùng do gãi quá nhiều, bệnh nhân được khuyên đến bệnh viện da liễu để điều trị chuyên sâu. Cuối cùng, một bác sĩ da liễu đã kê đơn kem corticoid mạnh kết hợp với kháng sinh, mang lại kết quả đáng kể. Tuy nhiên, việc xác định nguyên nhân chính xác của cơn ngứa vẫn là một bí ẩn.
Ví dụ lâm sàng 2:
Một bệnh nhân nam khoảng 50 tuổi bị ngứa trên bàn tay. Ban đầu được chẩn đoán là da khô, nhưng sau đó xuất hiện các mụn nước và vùng da bị ảnh hưởng lan rộng ra cánh tay. Các xét nghiệm dị ứng đều âm tính và việc ngừng sử dụng thuốc mà bệnh nhân đang dùng cũng không cải thiện tình trạng. Cơn ngứa trở nên khó chịu hơn và da trên bàn tay bong tróc liên tục, xuất hiện các vết nứt sâu.
Bệnh nhân rất muốn tìm ra nguyên nhân gây ra cơn ngứa và đã đến bệnh viện da liễu để điều trị trong sáu tuần. Tuy nhiên, không có phương pháp điều trị nào mang lại kết quả mong muốn. Mặc dù đôi khi có cải thiện, nhưng cơn ngứa lại tái phát trước khi bệnh hoàn toàn khỏi.
Sau nhiều cuộc trò chuyện, bác sĩ đã cố gắng giải thích cho bệnh nhân rằng việc tìm kiếm nguyên nhân chính xác không phải lúc nào cũng là điều cần thiết và có thể có một yếu tố tâm lý liên quan. Việc bệnh nhân dành nhiều thời gian để chăm sóc da, bao gồm thoa thuốc, tắm và đeo găng tay cotton, đã khiến cơn ngứa trở nên tồi tệ hơn.
Cuối cùng, khi bệnh nhân từ bỏ suy nghĩ tìm kiếm nguyên nhân chính xác, tình trạng của anh ấy mới bắt đầu thuyên giảm. Ví dụ này cho thấy rằng việc tập trung quá nhiều vào cơn ngứa có thể làm cho nó tồi tệ hơn.